\n
17:34 EST Thứ sáu, 13/12/2024
hình music online

Đăng Nhập - Đăng Ký

qua tang

> KHÓI LỬA BIÊN THÙY 1 - 07/05/2019 10:32
Chúc vui Xem thêm
Yêu cầu: Trần Minh Thương
Người nhận: Minh Thương

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 53

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 51


Hôm nayHôm nay : 7065

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 166865

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 18017126

Trang nhất » Tin Tức » DV Điện Ảnh - Kịch Nghệ

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Tận dụng thế mạnh của phim ảnh màn ảnh rộng thời 4.0 với hình ảnh, cảnh trí, âm thanh ánh sáng, kỷ xảo, hiệu ứng, góc quay mà sân khấu thiếu...ngoài ra phim được công chiếu được PR vào hệ thống rạp rộng khắp, với những buối ra mắt hoành tráng ..Phim cải lương có cứu được cải lương hay thổi vào đó những làn gió mới hay không qua hơn 10 năm nhìn lạ

Xem tiếp...

Nghệ sĩ nhân dân Lê Khanh "bật mí" về hạnh phúc

Đăng lúc: Chủ nhật - 03/07/2016 08:40 - Đã xem: 1893
Nghệ sĩ nhân dân Lê Khanh

Nghệ sĩ nhân dân Lê Khanh

Lê Khanh ít dùng những mỹ từ lóng lánh để nói về hạnh phúc, nhưng bản thân chị luôn trau chuốt gìn giữ tổ ấm của mình như canh chừng báu vật mà cuộc sống đã hào phóng ban tặng.

  •  
  •  
  •  
  •  
Nghệ sĩ nhân dân Lê Khanh 'bật mí' về hạnh phúc
 

Yêu một đời sống vận động liên tục

Người ta bảo Lê Khanh quá may mắn khi có đầy đủ điều kiện tốt để phát triển nghề nghiệp như: sinh ra trong một đại gia đình nghệ thuật, ông ngoại là bậc nho gia nức tiếng Lê Đại Thanh, thầy giáo của nhà văn Nam Cao, bố là nghệ sĩ sân khấu tiếng tăm lừng lẫy NSND Trần Tiến, còn mẹ cho đến tận giờ vẫn là người phụ nữ của công chúng - NSƯT Lê Mai; bản thân được nhận nhiều vai diễn hay; là trường hợp hiếm hoi được phong danh hiệu NSƯT, NSND trước tuổi…

Nhưng đó chỉ là cái bên ngoài dễ nhìn thấy, còn bên trong là cả một sự nỗ lực không mệt mỏi, bởi với chị, trong nghệ thuật, thỏa mãn với những vai diễn của mình cũng là một sự dừng nghỉ.

Lê Khanh cho rằng, ngay cả khi con người ta cảm thấy đã quá đủ đầy thì vẫn có một thứ luôn thiếu, đó là kiến thức. Vì vậy, chị tự nguyện đưa mình về lại con số “không”, để rồi năng đi, hay đọc và học không ngừng. Mỗi lần diễn xong một vai nào đó, chị cũng thích quay trở về con số “không”, để chờ đợi một vai diễn mới.

 

Đài từ yếu từng là một khuyết điểm ở người luôn nhỏ nhẹ như Lê Khanh. Cũng may, sự khổ luyện, cùng với kinh nghiệm nhả hơi lấy chữ, cường độ làm việc và tần suất vai diễn... bằng ấy thứ dần dần đã dạy chị biết cách làm cho tiếng mình trở nên to hơn, giọng mình trở nên vang hơn, sáng hơn. “Mèo hen thật đấy, nhưng trong nghệ thuật, chị sẵn sàng “to tiếng”, Lê Khanh vui vẻ nói.

Nhiều lúc, Lê Khanh tự hỏi “sao sức mình ở đâu ra mà lắm thế” và nhắc nhở mình rằng: Hãy thương mình một chút… Nhưng vài phút sau, niềm khát khao nghề nghiệp lại lôi cuốn chị đi. Chị bảo, một khi còn sức khỏe và thời gian, chị muốn làm những việc mới hay hơn ngày hôm qua. Chị yêu một đời sống vận động liên tục.

Theo Lê Khanh, nghệ sĩ học được rất nhiều điều từ chính những nhân vật của mình, họ “lớn lên” cùng nhân vật. Những vai diễn có ảnh hưởng đặc biệt đến chị, có lẽ vẫn phải kể đến Đan Thiềm trong kịch “Vũ Như Tô” của cố nhà văn Nguyễn Huy Tưởng với câu nói: “Người có tài phải biết đem tài cống hiến cho non sông, không nên để mục nát với cây cỏ”; Lý Chiêu Hoàng trong “Rừng trúc” của cố nhà văn Nguyễn Đình Thi cùng nhắn nhủ: “Việc nước là lớn nhất, song, việc người với người không phải nhỏ hơn”; và Nô-ra trong “Nhà búp bê” của đại văn hào Henrich Ipxen (Nauy) nhắc nhở chúng ta: hãy biết yêu hết mình nhưng đừng để đánh mất mình…

Với Lê Khanh, sân khấu vĩnh viễn là thế giới của cái đẹp, của sự phát tỏa ánh sáng. Không chỉ tâm hồn con người mà cả những vật vô tri vô giác bày trên sàn diễn cũng trở nên trong trẻo hơn, sống động như những sinh thể trong quá trình phát toả ánh sáng ấy. Có thể ở một vài thời điểm nó không được long lanh phát sáng nhưng không vì thế mà oán trách sân khấu. Chưa lúc nào chị tính chuyện bỏ sân khấu mà đi: “Lê Khanh vẫn phải dại dột thôi! Vẫn thủy chung và thiên vị cho nó. Tình yêu với điện ảnh trong Khanh vẫn như ngày nào nhưng sân khấu luôn luôn là lựa chọn số một”.

“Càng khó càng phải tự mình làm”

Lê Khanh không muốn trói mình trong hai chữ “truyền thống”, chị “mê” một mẫu người phụ nữ hiện đại, năng động, nhưng chưa thể nào bứt phá để thay đổi được. Có thời gian, chị cắt tóc ngắn, mới đầu thì thích thú lắm, vì thấy mình như trở thành một con người khác, nhanh nhẹn, hoạt bát hơn hẳn. Nhưng được một vài hôm thì thấy sao mà phiền phức thế, nào là phải chăm ra tiệm gội đầu, nào phải sấy, phải uốn vào nếp..., nên cuối cùng chị lại nuôi tóc dài như cũ. Và lại trở về con người cũ.

Chị quan niệm, cái hấp dẫn của người phụ nữ nằm ở chữ “duyên” và chữ “tình”. Và để cảm nhận được những điều này thì không chỉ đơn giản là một cuộc chuyện trò, một nụ cười mà còn mở rộng ở nhiều khía cạnh: có người mang đến niềm vui, có người là sự ấm áp, chia sẻ, vốn kiến thức hay thẩm mỹ... Một vẻ đẹp mà không có sự chia sẻ, không có sự đồng cảm với thế giới quan thì không có ý nghĩa và không có sự tồn tại với thời gian.

 

Người ta bảo Lê Khanh khéo quá, trong cuộc sống đời thường mà như trên sân khấu. Chị thẳng thắn: “Ừ, thì cứ cho đó là “diễn” đi, nhưng nếu cái “diễn” đó là xuất phát từ chỗ mình muốn được bắt chước cái nếp ăn, nếp mặc, nếp đi đứng, hành xử của người Hà Nội cũ - như chúng ta cùng yêu mến và muốn được như thế, thì lẽ nào là phản cảm? Khi sự hoàn hảo là không tưởng, vậy thì mỗi khi có thêm được một người muốn cố gắng tiến gần hơn đến sự hoàn hảo, hà cớ gì chúng ta lại không khích lệ họ? Nhưng thôi thì ai nói tôi “diễn” cứ nói, miễn là thấy mình sống đúng là mình, đúng với bản tính sẵn có của mình, những điểm mạnh và cả những điểm yếu”.

Trong câu chuyện của chị luôn khiến người ta ngạc nhiên bởi chị... hóm hỉnh đến bất ngờ. Chị như chẳng để ý đến câu hỏi của tôi về vai cô Tấm - một trong những vai thành công của chị thuở 18, đôi mươi mà chậm rãi đáp khẽ cái điều mà chưa ai khám phá bao giờ: “Nhưng mà Tấm lười lắm em ạ. Thật ra là Tấm lười lắm đấy nhé. Cứ khó là Tấm khóc. Khóc thì Bụt hiện ra. Khóc, có chim đến mổ”. Rồi chị cười vang, hồn nhiên vui vẻ như thuở 18 của mình. “Còn chị ư, chị khác Tấm nhiều, càng khó càng phải tự mình làm, trước khi Bụt đến”. Càng trò chuyện với Lê Khanh, càng đầy ắp những bất ngờ, một câu nói vui của chị đủ chứa đựng điều sâu sắc.

Cái lý của chị thật đơn giản, đi ra cuộc sống với một nụ cười chị sẽ nhận được nhiều nụ cười. Cũng như hạnh phúc, muốn có được là phải biết vun đắp hàng ngày. Có khi cả vợ chồng, con cái xúm nhau vào mà giữ, vì đâu phải ngày nào mình cũng khỏe, ngày nào mình cũng vui.

Vợ chồng cũng chẳng thể tránh khỏi những lúc “bát đũa xô nhau”. Nhưng quan trọng là cả hai phải cố gắng trong khả năng của mình để có thể lấp đầy những điều chưa tròn trịa, làm trọn vẹn hơn cho những điều còn dang dở... Chị luôn giữ chữ “an” hiện hữu trong tổ ấm của mình. Bao nhiêu vất vả đều tìm kiếm một chữ “an” cho mình, cho những người thân yêu và đó là điều vô giá.

Bóng dáng người bạn đời

Đồng nghiệp của Lê Khanh đôi lúc lại nhắc đến các giai thoại kiểu như, mối duyên điện ảnh đã làm “ông tơ, bà nguyệt” mát tay cho cặp trai tài, gái sắc Lê Khanh - Phạm Việt Thanh khi chị là diễn viên nữ chính, còn anh đứng sau máy quay để cùng thực hiện bộ phim truyện nhựa nổi tiếng một thời: “Săn bắt cướp” của đạo diễn Trần Phương.

Thời yêu nhau, khi đi công tác xa, ngày nào anh cũng viết thư cho chị. Đến giờ, bức thư tay dài gần 40 trang vẫn là một kỷ niệm đẹp của 2 người. Sau hơn 20 năm gắn bó, tình yêu trong anh vẫn vẹn nguyên, thậm chí, như anh “tự thú” là “càng ngày càng yêu và chiều vợ hơn”.

Việt Thanh say mê vợ đến độ, luôn thường trực máy ảnh trong tay để chớp lấy những phút giây xuất thần, những khoảng lặng riêng tư của bạn đời. Chỉ với Lê Khanh, các bức ảnh của anh mới thăng hoa. Anh chụp chị bất cứ lúc nào, có thể chỉ là cơn gió vu vơ, một giọt nắng vô tình hay khi chị đang vào bếp. Và cũng thừa nhận rằng anh đã tôn thêm rất nhiều vào điều đã có, gọi tên cái gì rất riêng ở Lê Khanh.

Lắm khi hạnh phúc nhân đôi, giận hờn qua đi đều bắt nguồn từ nhiều niềm vui nho nhỏ mà những tấm ảnh của anh đem lại. Bao giờ anh chụp được tấm hình đẹp, chị bảo các con “à bố yêu mẹ đây”, một tấm ảnh xấu chị bảo nhỏ anh “à chồng ghét mình đây”. Những sự sẻ chia đôi khi chỉ là vậy, mà khó có gì thay thế được.

Với những điều không cùng ý thích, họ sẵn lòng chia sẻ một cách tự nguyện. Khi Phạm Việt Thanh đam mê bóng đá, nhưng Lê Khanh lại chẳng biết gì về môn thể thao vua, nhưng những trận đấu quan trọng, để động viên chồng, thế nào Khanh cũng nằm ngay cạnh chân anh cùng cổ vũ, rồi… ngủ lúc nào chẳng hay. Chồng có cằn nhằn gã trọng tài nào đó thiên vị hay gào lên cổ vũ cầu thủ giữa đêm, chị cũng chả bao giờ kêu ca.

Không thích chồng hút thuốc lá, có lần chị bảo: “Anh không hút thuốc, chắc miệng sẽ thơm lắm đấy. Nếu thế, ngày nào em cũng cho anh… hôn”. Thế là anh bỏ thuốc. Chiều chị, anh và cậu con trai cũng đành mang chú cẩu yêu quí đi cho người khác, dù 2 bố con đều thích nuôi chó.

Khác với nhiều người chồng có vợ đẹp, lại tài năng, chỉ lo khư khư sở hữu như một món đồ quí giá, Phạm Việt Thanh rất hiểu và tin vợ. Anh tin ở chị, cũng như chị hoàn toàn tin tưởng ở anh, khi biết rằng, tình yêu anh dành cho chị là duy nhất và không gì có thể so sánh. Có vẻ như niềm tin với vợ ở đạo diễn Phạm Việt Thanh là điều thật thiêng liêng, nên anh “dị ứng” với những câu hỏi đại loại như “anh có ghen không”, vì anh thấy rằng, vợ anh, một người phụ nữ rất yêu chồng, hoàn toàn không thích hợp để đặt ra những câu hỏi đó.

Gia đình chính là sợi dây níu kéo chắc chắn nhất mà Lê Khanh đã tự ràng buộc cho mình, để neo chị với sân khấu, với nhiều bổn phận khác nữa trong đời, để chị được làm một người đàn bà nghệ sĩ hạnh phúc. “Tôi may mắn hơn rất nhiều nghệ sĩ khác vì tôi có một ông chồng rất khéo, vợ nấu món ăn gì cũng khen ngon. Những khó khăn nặng nhọc trong công việc và trong gia đình đều được chia sẻ, những lúc tôi đi vắng anh đều sắm vai một người mẹ rất thuần thục: nấu cho con ăn, đưa chúng đi học”, chị tự hào khoe.

Người ta thường nói rằng đằng sau sự thành công của một người chồng có công lao của vợ, còn với Lê Khanh thì ngược lại, nếu không có sự chia sẻ tuyệt đối của chồng, chị đã không có ngày hôm nay.

Tác giả bài viết: Thu Hồng
Nguồn tin: duyenclvn theo phapluatplus.vn
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

CHUYỂN ĐẾN WEBSITE...

QUY DUY TRI TRANG WEB

Share mạng xã hội

Tin ngẫu nhiên

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Tận dụng thế mạnh của phim ảnh màn ảnh rộng thời 4.0 với hình ảnh, cảnh trí, âm thanh ánh sáng, kỷ xảo, hiệu ứng, góc quay mà sân khấu thiếu...ngoài ra phim được công chiếu được PR vào hệ thống rạp rộng khắp, với những buối ra mắt hoành tráng ..Phim cải lương có cứu được cải lương hay thổi vào đó những làn gió mới hay không qua hơn 10 năm nhìn lạ

 

Tôi và Bạn

Biết bao kỹ niệm cứ ngỡ như mới đây Ai rồi củng sẻ nhưng bạn bỏ cuộc khi mọi thứ còn dang dở quá … Tôi và Bạn như hình với bóng vậy mà … Nợ bạn một buổi ăn hẹn hò trút bầu tâm sự... Vĩnh biệt bạn nhé Đức Tiến !

 

Nghệ sĩ Linh Huyền: Góp sức nhỏ quảng bá nghệ thuật cải lương

Trong số hiếm hoi các cuộc thi tìm kiếm giọng ca cải lương hiện nay, cuộc thi tuyển lựa giọng ca cải lương Út Trong Award do nghệ sĩ Linh Huyền tổ chức vẫn giữ được nét độc đáo riêng của mình.

 

Cuộc sống đối lập của nghệ sĩ Việt được phong tặng NSƯT định cư nước ngoài

Cùng sang nước ngoài định cư nhưng 2 nghệ sĩ Việt vừa được phong tặng danh hiệu NSƯT lại có cuộc sống đối lập nhau: Người làm việc cật lực, người tận hưởng bên gia đình.

 

Hành trình 20 năm - Một trang web để đời

Làm sao nói hết đuợc, làm sao đo đuợc sự phát triển , nổ lực của trang web trong 20 năm , làm sao thấu hiểu hết đuợc những công việc thầm lặng của Admin, ban điều hành và hàng nghìn thành viên tâm huyết của web cailuongvietnam.com.

 

Sân khấu thiếu vở diễn mang hơi thở thời đại?

Giải thưởng năm 2023 của Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam đã không tìm được giải A ở cả vở diễn sân khấu và kịch bản văn học

 

Huy Khánh run vì cảnh nóng với bạn diễn kém 21 tuổi, phủ nhận đổ vỡ hôn nhân

Huy Khánh nói run khi được giao đóng cảnh nóng với diễn viên gọi mình là 'chú'. Anh từng tránh nhiều cảnh nhạy cảm vì muốn giữ hình ảnh với gia đình.

 

Thù lao diễn viên xiếc vẫn 200.000 đồng/buổi, NSND Phi Vũ chạnh lòng

So với các ngành nghề khác, nghệ sĩ xiếc vẫn đang chịu sự bất cập do chịu sự chi phối của quy định, tiền bồi dưỡng cho nghệ sĩ, diễn viên xiếc không vượt quá 200.000 đồng là điều khiến NSND Phi Vũ chạnh lòng.

 

Vì sao NSƯT Trinh Trinh có duyên với vai Bùi Thị Xuân

Trong vở kịch sử Việt "Tình sử Thăng Long" vừa diễn tại Nhà hát Bến Thành, NSƯT Trinh Trinh đã có những lớp diễn đầy cảm xúc với vai Bùi Thị Xuân. Cô tâm sự đó là duyên số gắn kết cô với nhân vật lịch sử này.

 

NSƯT Tú Sương, Trinh Trinh tạo điểm nhấn nổi bật cho vở "Xuân về trên đất Thăng Long"

Giữa những sàn diễn sáng đèn với vở tuồng dựa theo lịch sử Trung Quốc, thì Đồng Ấu Bạch Long dưới sự đầu tư của ông bầu Huỳnh Anh Tuấn đã ra mắt vở sử Việt "Xuân về trên đất Thăng Long" tại Nhà hát Nụ cười (Cung Văn hóa Lao động TP HCM).

 

Tiến sĩ cải lương đầu tiên của VN: U80 mỗi ngày vẫn dành 4 tiếng học ngoại ngữ

Tiến sĩ cải lương đầu tiên của Việt Nam - Bạch Tuyết từng 3 lần tự tìm đến cái chết, sau khi kết thúc 2 cuộc hôn nhân, bà lựa chọn cuộc sống "độc thân vui vẻ".

 

Lệ Thủy, Tú Trinh, Công Ninh yêu bếp cơm chay "Lòng tốt quanh ta"

Các nghệ sĩ tham gia ca cảnh "Lòng tốt quanh ta" đã hẹn một ngày không xa sẽ đến thăm bếp cơm chay 0 đồng của cụ Hồng, cụ My.

 

Nghệ sĩ Ngân Tuấn nâng đỡ con trai cố NSƯT Chiêu Hùng nối nghiệp cha

"Ngũ hổ tướng" của sân khấu cải lương tuồng cổ gồm: Ngân Tuấn, Khánh Tuấn, Chiêu Hùng, Trọng Nghĩa và Chí Linh. Trong số này, chỉ có con trai của cố NSƯT Chiêu Hùng là theo nghề diễn viên.

 

Vì sao Anh Thư từng ngừng diễn xuất?

Mỹ nhân màn ảnh, siêu mẫu Anh Thư tái xuất màn ảnh nhỏ với vai cùng tên trong phim "Hoa vương". Vai diễn mang về cho cô tình yêu thương của khán giả, giúp cô vào tốp 5 vòng bầu chọn Giải Mai Vàng lần thứ 29-2023.

 

30 năm ngọt bùi cùng Bông Lúa Vàng

Bông Lúa Vàng là một giải thưởng danh giá trong làng nghệ thuật cải lương, đến nay đã được 30 năm hoạt động, tuyển chọn không biết bao nhiêu giọng ca hay, đẹp, lạ cho bộ môn cải lương.

 

Cuộc đời thăng trầm của danh ca Mộc Lan

Giữa thập niên năm 1950, tại Sài Gòn, danh ca Mộc Lan cùng với Kim Thước và Châu Hà đã tạo nên những giọng ca vang bóng một thời. Trong đó, nữ danh ca Mộc Lan được đánh giá là người tài sắc vẹn toàn, nhưng có cuộc đời chìm nổi, truân chuyên nhất.