\n
11:09 EST Thứ sáu, 13/12/2024
hình music online

Đăng Nhập - Đăng Ký

qua tang

> KHÓI LỬA BIÊN THÙY 1 - 07/05/2019 10:32
Chúc vui Xem thêm
Yêu cầu: Trần Minh Thương
Người nhận: Minh Thương

Thống kê truy cập

Đang truy cậpĐang truy cập : 38

Máy chủ tìm kiếm : 2

Khách viếng thăm : 36


Hôm nayHôm nay : 3606

Tháng hiện tạiTháng hiện tại : 163406

Tổng lượt truy cậpTổng lượt truy cập : 18013667

Trang nhất » Tin Tức » Họa Sĩ - Nhiếp Ảnh

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Tận dụng thế mạnh của phim ảnh màn ảnh rộng thời 4.0 với hình ảnh, cảnh trí, âm thanh ánh sáng, kỷ xảo, hiệu ứng, góc quay mà sân khấu thiếu...ngoài ra phim được công chiếu được PR vào hệ thống rạp rộng khắp, với những buối ra mắt hoành tráng ..Phim cải lương có cứu được cải lương hay thổi vào đó những làn gió mới hay không qua hơn 10 năm nhìn lạ

Xem tiếp...

Họa sĩ Thành Chương: “15 năm, họ đã đến, và quay lại...”

Đăng lúc: Thứ bảy - 04/06/2016 05:22 - Đã xem: 1603
Họa sĩ Thành Chương

Họa sĩ Thành Chương

“Gam màu chủ đạo trong những bức tranh sắp tới của tôi sẽ là màu trắng. Một màu trắng sang trọng, trong lành, tao nhã và siêu thoát. Nhưng thẳm sâu trong nó ẩn chứa sự rực rỡ, lộng lẫy của bảy sắc cầu vồng…” - “Vua tự họa” Thành Chương vẫn tiếp tục “vẽ” mình, sau 15 năm lao tâm khổ tứ cùng Việt Phủ.
“Sao có thể ân hận được!”

Sau 15 năm, phần việc nào ở Việt Phủ, theo ông đã hoàn tất, phần việc nào còn dang dở?

- Tôi đã hoàn tất được cái điều từng khiến tôi đầu tư lớn nhất, công phu nhất và cũng khó khăn nhất. Đó là làm sao Việt Phủ toát lên được tinh thần cốt lõi hàng ngàn năm của đời sống văn hoá Việt, nơi trú ngụ của tâm hồn Việt…

Là một tác phẩm nghệ thuật sắp đặt, một công trình mở, theo thời gian, Việt Phủ vẫn tiếp tục được làm mới, làm đẹp. Sự “mở” này tạo nên một sức sống tươi mới và cũng lý giải được vì sao có rất nhiều du khách quay lại Việt Phủ hàng chục lần mà vẫn ngỡ ngàng, thích thú với nơi đây.

 

15 năm, bên cạnh tự hào và tâm huyết, đã bao giờ ông cảm thấy mệt mỏi và ân hận vì đã đổ vào đó cả 
sản nghiệp?

- Chưa bao giờ. Trong quãng đường 15 năm, ai đã từng đến và quay lại nơi đây đều cũng chung một nhận xét: Việt Phủ ngày một đẹp hơn, mỗi lần đến là một cảm giác mới. Nếu tôi mệt mỏi thì không có điều đó được. Khách đến chơi thường để lại những lời cảm ơn, lời chúc vô cùng trân trọng, chân tình và xúc động. Đó là hạnh phúc và là niềm tự hào mà không phải ai cũng đạt được. Vậy thì sao có thể ân hận được!

Ông có còn ý định hiến tặng, khi mà Việt Phủ vẫn đang hoạt động tốt?

- Ý định hiến tặng là nghiêm túc và có thật. Tuy nhiên, đó là một việc khó thành hiện thực trong bối cảnh: Lợi ích vật chất nhanh chóng, trước mắt thường được coi trọng hơn quá nhiều so với lợi ích của văn hoá. Có quá ít cá nhân, doanh nghiệp thành công mà muốn đền đáp xã hội bằng sự đầu tư hảo tâm vào văn hoá đích thực.

Việc cho, tặng này là một công phu. Cần phải đúng lúc, đúng chỗ, “của cho không bằng cách cho”. Hơn nữa, cần phải có văn hoá, phải ở đẳng cấp nào mới xứng đáng trước một tài sản tinh thần như thế. Và cũng còn là do duyên trời định nữa. Tập trung vào công việc chính là cách tốt nhất để chuẩn bị cho tương lai, dù là tương lai nào.

Thời điểm Việt Phủ bị cho là xây dựng trên đất rừng đặc dụng và gây nên sóng gió dư luận, vì sao ông không lên tiếng?

- Tôi không lên tiếng vì những thông tin tung ra đó là sai sự thật. Việt Phủ Thành Chương không xây dựng trên đất rừng. Tôi luôn tin văn hoá mãi mãi là nền tảng phát triển của xã hội. Huỷ hoại văn hoá là tự sát. Tôi cũng tin, không có chính quyền nào, người dân nào lại thiếu hiểu biết đến mức như vậy.

Bản chất của báo chí và truyền thông truyền thống đã thay đổi. Không phải tất cả, tất nhiên, nhưng một số người làm báo không còn đơn thuần đưa tin tức và bình luận sự kiện nữa, mà giờ đây họ còn tạo ra tin tức. Sự thanh minh lúc đó, dù có đúng đắn đi chăng nữa cũng dễ bị biến thành chất kích thích, thành miếng mồi ngon cho truyền thông sai lệch.

Làm người tiên phong thì luôn có phần đơn độc, điều khiến ông tổn thương nhất là gì?

- Ganh ghét và đố kỵ của người đời là chuyện bình thường. Nhưng nếu là của những người thân trong gia đình thì thật là kinh khủng. Nó khiến tôi không còn thấy bị tổn thương mà chỉ còn lại sự khinh khi, ghê sợ...

“Quá đông khách không phải là một điều hay”

Vì sao Việt Phủ Thành Chương không đăng ký là một bảo tàng tư nhân?

 

- Hai chữ “bảo tàng” theo tôi chưa đủ thoả mãn những đặc điểm, sự khác biệt của một nơi chốn như Việt Phủ. Người nhìn thấy đây như là một bảo tàng, người gọi nó là khu vườn di sản, tôi bảo đó là một công trình nghệ thuật sắp đặt... Cuối cùng đơn giản, tôi muốn để nó tự nhiên nhất: Một quần thể tư gia của một nghệ sĩ. Trên thế giới, rất phổ biến việc nơi ở của các danh nhân, nghệ sĩ danh tiếng trở thành di sản văn hoá, các điểm đến thu hút. Họ vẫn để tên là Nhà Monet, Nhà Elvis Presley, Nhà Salvador Dali, Nhà Jim Thompson… Tôi thích cách đó, rất tự nhiên, rất đời. Không nhất thiết cứ phải là bảo tàng. Nội dung mới là thứ có ý nghĩa quan trọng.

“Những điều trông thấy” nào trong những lần xuất ngoại đã khiến ông trăn trở hơn về hoạt động hiện nay của Việt Phủ?

- Thành thật mà nói, mỗi lần đi nước ngoài về, tôi không thất vọng, mà ngược lại, cảm thấy có thêm cảm hứng và niềm tin vào con đường của mình. Việt Phủ hoàn toàn có đầy đủ yếu tố để tự hào, sánh vai cùng thế giới, thậm chí nó còn hơn rất nhiều nơi về quy mô và giá trị nội dung. Vấn đề còn lại là người quản lý có thể làm được gì và làm đến đâu, nhanh hay chậm để đưa nó phát triển và hoà nhập.

Ông có nghĩ, khâu quảng bá của Việt Phủ chưa tương xứng với giá trị của nó?

- Lý do chúng tôi không chú trọng làm quảng cáo là do tốn kém. Tôi phải chọn cách chậm mà chắc, không nặng về chi phí. Có quảng cáo sẽ có doanh thu tốt hơn, nhưng cần mức độ. Quá đông khách không phải là điều hay.

Theo ông, Việt Phủ Thành Chương đang nằm đâu trên bản đồ du lịch Hà Nội?

- Tôi có thể nói, Việt Phủ có một vị trí hết sức đặc biệt trên bản đồ du lịch Hà Nội. Tuy không quảng cáo rầm rộ, nhưng Việt Phủ vẫn được nhiều tờ báo nước ngoài đánh giá là điểm đến cao cấp, một trong bốn địa chỉ văn hoá hàng đầu của Hà Nội, bên cạnh Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh, Văn Miếu - Quốc Tử Giám và Bảo tàng Mỹ thuật Việt Nam, liên tiếp nhận chứng chỉ xuất sắc của mạng Trip Advisor toàn cầu, được lãnh đạo thành phố đánh giá là chứng chỉ văn hoá tự hào không chỉ cho Hà Nội, mà còn cho Việt Nam...

Không ít bảo tàng tư nhân ở Việt Nam tuy sở hữu những bộ sưu tập vô giá nhưng vẫn gặp khó về đầu ra. Tình trạng vắng khách cũng diễn ra ở khá nhiều bảo tàng lớn của Nhà nước nếu nằm xa trung tâm. Cách nào để một “cây quế giữa rừng” được biết đến nhiều hơn, theo ông?

- Đối với tư nhân, gây dựng được một bộ sưu tập có giá trị đã là việc rất lớn, nhưng khó nữa là xây dựng nơi trưng bày cho bộ sưu tập ấy và vận hành nó. Đó là một nghề đòi hỏi trình độ.

Vị trí thuận lợi, ở thủ đô là một ưu thế rõ rệt. Thành công sẽ dễ dàng lớn hơn gấp nhiều lần nếu Việt Phủ Thành Chương nằm ở ngay quận Long Biên, chẳng hạn. Nhưng nếu bạn độc đáo, khác biệt và hấp dẫn, cộng với bộ máy hiệu quả thì tình thế có thể xoay chuyển. Quá đông khách không phải là điều hay.

 

Ông từng nổi tiếng với những bức tự họa. Nếu tự họa Thành Chương sau 15 năm lao tâm khổ tứ vì Việt Phủ thì bức tranh đó sẽ có gam màu nào là chủ đạo?

- Gam màu chủ đạo trong những bức tranh sắp tới của tôi sẽ là màu trắng. Một màu trắng sang trọng, trong lành, tao nhã và siêu thoát. Nhưng thẳm sâu trong nó ẩn chứa sự rực rỡ, lộng lẫy của bảy sắc cầu vồng…

- Xin cảm ơn ông.

 

“Việc cho, tặng là một công phu. Cần phải đúng lúc, đúng chỗ, “của cho không bằng cách cho”. Hơn nữa, cần phải có văn hoá, phải ở đẳng cấp nào mới xứng đáng trước một tài sản tinh thần như thế. Và cũng còn là do duyên trời định nữa. Tập trung vào công việc chính là cách tốt nhất để chuẩn bị cho tương lai, dù là tương lai nào…”



Nguồn tin: duyenclvn theo laodong.com.vn
Đánh giá bài viết
Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết

Ý kiến bạn đọc

Mã an toàn:   Mã chống spamThay mới     

 

CHUYỂN ĐẾN WEBSITE...

QUY DUY TRI TRANG WEB

Share mạng xã hội

Tin ngẫu nhiên

Thông diệp của cải lương điện ảnh

Tận dụng thế mạnh của phim ảnh màn ảnh rộng thời 4.0 với hình ảnh, cảnh trí, âm thanh ánh sáng, kỷ xảo, hiệu ứng, góc quay mà sân khấu thiếu...ngoài ra phim được công chiếu được PR vào hệ thống rạp rộng khắp, với những buối ra mắt hoành tráng ..Phim cải lương có cứu được cải lương hay thổi vào đó những làn gió mới hay không qua hơn 10 năm nhìn lạ

 

Tôi và Bạn

Biết bao kỹ niệm cứ ngỡ như mới đây Ai rồi củng sẻ nhưng bạn bỏ cuộc khi mọi thứ còn dang dở quá … Tôi và Bạn như hình với bóng vậy mà … Nợ bạn một buổi ăn hẹn hò trút bầu tâm sự... Vĩnh biệt bạn nhé Đức Tiến !

 

Nghệ sĩ Linh Huyền: Góp sức nhỏ quảng bá nghệ thuật cải lương

Trong số hiếm hoi các cuộc thi tìm kiếm giọng ca cải lương hiện nay, cuộc thi tuyển lựa giọng ca cải lương Út Trong Award do nghệ sĩ Linh Huyền tổ chức vẫn giữ được nét độc đáo riêng của mình.

 

Cuộc sống đối lập của nghệ sĩ Việt được phong tặng NSƯT định cư nước ngoài

Cùng sang nước ngoài định cư nhưng 2 nghệ sĩ Việt vừa được phong tặng danh hiệu NSƯT lại có cuộc sống đối lập nhau: Người làm việc cật lực, người tận hưởng bên gia đình.

 

Hành trình 20 năm - Một trang web để đời

Làm sao nói hết đuợc, làm sao đo đuợc sự phát triển , nổ lực của trang web trong 20 năm , làm sao thấu hiểu hết đuợc những công việc thầm lặng của Admin, ban điều hành và hàng nghìn thành viên tâm huyết của web cailuongvietnam.com.

 

Sân khấu thiếu vở diễn mang hơi thở thời đại?

Giải thưởng năm 2023 của Hội Nghệ sĩ sân khấu Việt Nam đã không tìm được giải A ở cả vở diễn sân khấu và kịch bản văn học

 

Huy Khánh run vì cảnh nóng với bạn diễn kém 21 tuổi, phủ nhận đổ vỡ hôn nhân

Huy Khánh nói run khi được giao đóng cảnh nóng với diễn viên gọi mình là 'chú'. Anh từng tránh nhiều cảnh nhạy cảm vì muốn giữ hình ảnh với gia đình.

 

Thù lao diễn viên xiếc vẫn 200.000 đồng/buổi, NSND Phi Vũ chạnh lòng

So với các ngành nghề khác, nghệ sĩ xiếc vẫn đang chịu sự bất cập do chịu sự chi phối của quy định, tiền bồi dưỡng cho nghệ sĩ, diễn viên xiếc không vượt quá 200.000 đồng là điều khiến NSND Phi Vũ chạnh lòng.

 

Vì sao NSƯT Trinh Trinh có duyên với vai Bùi Thị Xuân

Trong vở kịch sử Việt "Tình sử Thăng Long" vừa diễn tại Nhà hát Bến Thành, NSƯT Trinh Trinh đã có những lớp diễn đầy cảm xúc với vai Bùi Thị Xuân. Cô tâm sự đó là duyên số gắn kết cô với nhân vật lịch sử này.

 

NSƯT Tú Sương, Trinh Trinh tạo điểm nhấn nổi bật cho vở "Xuân về trên đất Thăng Long"

Giữa những sàn diễn sáng đèn với vở tuồng dựa theo lịch sử Trung Quốc, thì Đồng Ấu Bạch Long dưới sự đầu tư của ông bầu Huỳnh Anh Tuấn đã ra mắt vở sử Việt "Xuân về trên đất Thăng Long" tại Nhà hát Nụ cười (Cung Văn hóa Lao động TP HCM).

 

Tiến sĩ cải lương đầu tiên của VN: U80 mỗi ngày vẫn dành 4 tiếng học ngoại ngữ

Tiến sĩ cải lương đầu tiên của Việt Nam - Bạch Tuyết từng 3 lần tự tìm đến cái chết, sau khi kết thúc 2 cuộc hôn nhân, bà lựa chọn cuộc sống "độc thân vui vẻ".

 

Lệ Thủy, Tú Trinh, Công Ninh yêu bếp cơm chay "Lòng tốt quanh ta"

Các nghệ sĩ tham gia ca cảnh "Lòng tốt quanh ta" đã hẹn một ngày không xa sẽ đến thăm bếp cơm chay 0 đồng của cụ Hồng, cụ My.

 

Nghệ sĩ Ngân Tuấn nâng đỡ con trai cố NSƯT Chiêu Hùng nối nghiệp cha

"Ngũ hổ tướng" của sân khấu cải lương tuồng cổ gồm: Ngân Tuấn, Khánh Tuấn, Chiêu Hùng, Trọng Nghĩa và Chí Linh. Trong số này, chỉ có con trai của cố NSƯT Chiêu Hùng là theo nghề diễn viên.

 

Vì sao Anh Thư từng ngừng diễn xuất?

Mỹ nhân màn ảnh, siêu mẫu Anh Thư tái xuất màn ảnh nhỏ với vai cùng tên trong phim "Hoa vương". Vai diễn mang về cho cô tình yêu thương của khán giả, giúp cô vào tốp 5 vòng bầu chọn Giải Mai Vàng lần thứ 29-2023.

 

30 năm ngọt bùi cùng Bông Lúa Vàng

Bông Lúa Vàng là một giải thưởng danh giá trong làng nghệ thuật cải lương, đến nay đã được 30 năm hoạt động, tuyển chọn không biết bao nhiêu giọng ca hay, đẹp, lạ cho bộ môn cải lương.

 

Cuộc đời thăng trầm của danh ca Mộc Lan

Giữa thập niên năm 1950, tại Sài Gòn, danh ca Mộc Lan cùng với Kim Thước và Châu Hà đã tạo nên những giọng ca vang bóng một thời. Trong đó, nữ danh ca Mộc Lan được đánh giá là người tài sắc vẹn toàn, nhưng có cuộc đời chìm nổi, truân chuyên nhất.