Cô gái quê mùa Út Lượm cùng ông Chung sống đời lang bạt rày đây mai đó. Trên từng con đường in dấu chân người đi qua, hai ông cháu mang lời ca tiếng hát để góp vui cho đời, cho người. Niềm vui của người nghệ sĩ đôi khi chỉ đơn giản là còn được khán giả lắng nghe.
Giọng ca ngọt ngào của Lượm vô tình đến tai soạn giả Trường Giang (NSƯT Lê Tứ đóng). Anh cho rằng đây là tài năng hiếm có, cần được nuôi dưỡng và có thể trở thành một nghệ sĩ cải lương thành danh |
Biết được tấm lòng của soạn giả Trường Giang với nghề, ông Chung đồng ý cho Út Lượm đi theo đoàn hát. Đồng thời, ông cũng gửi gắm cháu gái cho ông bầu Trường Giang |
Chia tay người bạn cùng quê, Út Lượm tham gia đoàn hát Trường Giang. Hai người trao nhau lời ước hẹn của ngày trở về không xa... |
Thế nhưng, hào quang của danh vọng đã khiến Út Lượm (nay lấy nghệ danh là Ngọc Trầm) quên lời thề hẹn năm xưa mà phải lòng chàng kép chính của đoàn - Hoàng Sơn (Điền Trung đóng) |
Chính Hoàng Sơn là người ngăn cản Ngọc Trầm về quê thăm ông. Chính anh là người khuyên cô nên quên hết quá khứ. Ngay cả người thầy thuở ban sơ (ông Chung - ông nội của Út Lượm) mà Hoàng Sơn cũng phủ nhận |
Từ bỏ lối diễn xuất chân phương của nghệ thuật cải lương dân dã, miệt vườn, Hoàng Sơn đã thuyết phục Ngọc Trầm diễn nặng về hình thể, bằng những chiêu thức câu khách |
Điều này đã khiến ông bầu Trường Giang không hài lòng. Thế nhưng, từ lúc nào, Ngọc Trầm đã thay đổi suy nghĩ về nghề. Với cô, nổi tiếng là quan trọng, chỉ cần được khán giả tung hô thì dù dùng chiêu thức nào cô cũng đành lòng đánh đổi |
Trong khi đó, bên ngoài cửa đoàn hát, ông nội và người bạn thuở hàn vi - Thành (Lê Văn Gàn đóng) đang ngồi chờ để được gặp Ngọc Trầm |
Thành bàng hoàng khi nghe tin Ngọc Trầm đã phải lòng chàng kép chính điển trai Hoàng Sơn |
Bất đồng quan điểm với soạn giả Trường Giang, Hoàng Sơn thuyết phục Ngọc Trầm đến đầu quân cho một gánh hát trên Sài Gòn. Tại đây, Ngọc Trầm dần đánh mất đi hình ảnh của một người nghệ sĩ chân chính. Thay vào đó là một nghệ sĩ có thể ăn mặc hở hang hay diễn những chiêu trò câu khách rẻ tiền |
Đôi lúc dừng lại suy ngẫm, Ngọc Trầm tự trách bản thân khi đã dấn thân theo con đường này. Hai người bạn trong đoàn hát Trường Giang đến thăm cô và thông báo về bệnh tình của ông nội |
Ngọc Trầm xin phép Hoàng Sơn về thăm ông nội đang ốm nặng nhưng Hoàng Sơn lần lữa vì bản hợp đồng quảng cáo đang chờ Ngọc Trầm ký |
Ngọc Trầm vừa ra khỏi nhà thì vị khách không mời đến tìm gặp Hoàng Sơn. Đó là cô nhân tình bé bỏng được Hoàng Sơn nhận đỡ đầu với lời giới thiệu "cháu gái Hoàng Sơn" |
Ngọc Trầm bất ngờ trở về nhà và bắt gặp chuyện "chướng tai gai mắt" |
Cuối cùng, ván bài đã được lật ngửa. Ngọc Trầm chỉ là con át chủ bài trong cuộc chơi mà Hoàng Sơn dàn xếp. Không chịu cảnh bán rẻ lương tâm nghề nghiệp cho quỷ dữ, Ngọc Trầm rời bỏ tất cả để trở về mái nhà xưa, nơi có người thân yêu đang chờ đợi |
Rũ bỏ xiêm y lộng lẫy, Ngọc Trầm trở về là con bé Út Lượm ngây thơ, hiền lành bên ông nội, ngày đêm ca hát từ tấm lòng mộ điệu dành cho cải lương |
Khi thời gian dành cho ông nội chỉ còn tính bằng phút, bằng giây thì giọng hát của cháu gái Út Lượm là điều ông muốn nghe nhất lúc này |
Lời ca chưa dứt mà người đã đi xa. Sự chia ly này là bài học sâu sắc cho Út Lượm và tiếp thêm niềm tin để cô làm nghề một cách chân chính |
Ý kiến bạn đọc